Thursday, August 5, 2021

VỢ NGOAN, VỢ HIỀN, VỢ PHÒ MÃ CHÍNH LÀ CÔNG CHÚA SIÊNG!!

 Ngành công nghiệp nhà tù, 

Ngành công an mì tôm, 

Ngành thương hiệu bình dân, 



Tất cả điều dành cho ngon, bổ, rẻ dễ ăn theo!! 

Ai đâm đầu vào những ngành này đều chịu áp lực cao vì ai trên đời cũng có thể làm được, 

Họ lợi dụng dễ dàng để phản bội, phản quốc, và giả danh, 

Mọi thứ sinh đều có lí của nó!!? 

Ta đem cấu chuyện của gia đình mình cho những kẻ ngông cuồng nghe, 

Chúng đã tự mình nhận tội, không phải người của ta chết thì chúng cũng như ong vỡ tổ, 

Không có kẻ để lợi dụng nữa, 

Không có kẻ ngu nữa, 

Chỉ là các ngươi chưa biết chúng ta là ai!!? 

Vị vua xứng đáng là vua của một nước!!!

Ông ấy biết rõ dân mình thế nào nhờ vi hành, 

Ông ấy có một đứa con gái ngoan, và một chàng rể lành,

Được sinh ra từ bà vợ chung thủy, tuy trông bà ấy lúc tức giận hơi ác, nhưng thật ra bà ấy là vị hoàng hậu có phép thuật lương thiện và bà ấy thương yêu con mình vô cùng bà muốn dạy dỗ chúng nên người hơn bao giờ hết!!! Nhất là anh con trai vâng lời thương mẹ, 

Dân chúng thật thà dễ bị lừa, gia đình lo cho con trai mình hơn cả, bởi nếu đứa trẻ không biết được sự vất vả của cha mẹ thì cũng như người dân thật thà dễ bị lừa ấy!!! 

Cái chết vô định, vô phương cứu chữa, kiếp sau cũng dễ lòng khó có chết chết thiện lành!!! 

Cả gia đình ta được kì vọng là những vị vua, tìm kế sinh nhai từ những điều khó khăn nhất!! 

Không bao giờ nghĩ cho mình trước khi lo cho dân, 

Chúng ta học phép phù, để ngăn chặn lũ phù thủy ấy hại nước mình!!! 

Chubgs thỏa thuận với kẻ ấy để hại nước ta hồng chiếm đoạt nước ta!!! 

Ta phải làm gì đó khác như đã từng, 

NDP hay NĐD hay VNG, hay LKT 

Đều là con cờ ta nắm chắc trong tay là người ta hay kẻ người!!! 

Bác ta vẫn sống đời đời, 

Con ta vẫn ngàn đời học giỏi chăm ngoan, 

Bạn bè khắp năm Châu ơi, 

Lại đây ta bảo tiếng việt học không!!? 

Nơi gái xinh bảo thủ hơn người, 

Nhưng là bọn dễ dãi là bọn kiếp dâm làm người, 

Chúng đâu có biết luật đời, 

Đòi đi du hý với bạn bè miền xa!!! 

Từ nay đất trời bao la, 

Nơi nào chứa chúng 

Có ta cầm đầu, 

Bạn gái ta người Việt xinh tươi, 

Là người chính gốc, cua được dễ không!!? 

Tất nhiên cua lúc người không, 

Người không có lẽ gia đình vấn vương!!! 

Ở đâu người tốt xấu không, 

Nên nơi đây có lẽ dừng chân ý mình!!

Kẻ nào ta muốn thử lòng, 

Em có muốn du lịch thế giới cùng anh, 

Nói xong cầm xấp tiền âm phủ, 

Đưa thẳng kẻ ấy xuống địa ngục trần gian!! 

Người ta phân rõ sướng than, 

Có ngàn lần vẫn một câu trọn lòng, 

Gia đình ta còn chưa lo xong, 

Lo cho người ít, hưởng nhiều phần ta, 

Thế giới rộng lớn bao la, 

Không làm giả vờ chăm làm lắm thay!!!

Bảo rồi rã xác phân thây,

Vẫn chưa hiểu đại ngục làm gì lầm thân, 

Thiên đường cứ chọn đúng người nhân, 

Không hơn không kém, dùng mắt đui mù thấu sao!!? 

Người đời sống một đời thôi, 

Vậy mà kẻ ấy nhận ra tội mình sung sướng thân người khác sao!!? 

Ai bảo tham lam phải quên, 

Nhưng gặp đời du hý đòi lừa ăn tiền không công được lời!!! 

Ai ngờ trên đời lắm kẻ khôn hơn, 

Chúng lấy đi thứ không thấy được nên cam, 

Sinh ra xinh đẹp muôn phần, 

Xấu đi vì cúng thân cho đời!!! 

Suy nghĩ cho kĩ hẵng làm, 

Suy gì thì suy chớ suy hại mình, 

Hại người chả khác hại mình, 

Sao lại cứ đổ phần mình hơn ai, 

Người người thân phận như nhau, 

Tay chân mắt mũi, cùng học làm người nhân!! 

Ai ngờ chán thân mẹ nấu, 

Đem cho người phù thân, phù đời, 

Phù thủy, răn xà độc gang, 

Ai mà dính phải độc lan khắp người, 

Chọn người sống cùng muôn đời, 

Mới đi phù phép sợ người hư thân, 

Ấy là cho người có chí thiệt thân, 

Một lần sai, trượt hoài người dưng, 

Vậy nên có vợ tưng bừng, 

Giữ mình cho vợ, ta phải phần hơn!! 

Gặp loại yêu xà thích sinh khí ta, 

Ta hút lại ả cho kẻ hám vợ ta!!! 

Chúng ta xưa nay hưởng chỉ từ, 

Từ lòng từ bi, nhận tội không mình mà thôi!!! 

Kẻ tham lam sao hiểu được, 

Cứ đâm đầu đòi thiệt thân cùng hưởng chung, 

Ta cười bảo kẻ lung tung, 

Theo ta được mấy phần rồi ngán lần bỏ đi!!!

Ta chỉ có một điều ước khinh khi, 

Vợ ta gặp nạn, ta lần ngay ngươi!! 

Ôi những kẻ phản bội ơi!!! 

Bắt chước chẳng giống bày đặt sinh nhai tgeo đời, 

Tiền đây ta chẳng thiếu khoe chơi, 

Làm sai một tí, 

Những cho kẻ nịnh bợ phải bịt miệng gấp nhiều mấy mươi, 

Tiền ta giữ bền giữ vững chẳng chơi, 

Cho cha cho mẹ cho ta bền lòng dạy con, 

Nên người báo hiếu người ơi!!! 

Lòng ta chọn vợ vẫn vững như kiềng ba chân.



GIẢ TRAI VI HÀNH!!! 

Ta chưa chồng chẳng sợ thiệt thân, 

Gia đình còn đó, sợ gì không ai đòi thèm,

Ai ngờ phải chọn khó khăn, công chúa xinh đẹp phải mang độ đời!!! 

Nhìn ta ai cũng phó đời, 

Ai ngờ đến lúc thấu trời thấy đau!!! 

Chồng ơi em vẫn giữ gia, 

Gặp chàng đó mà xa thấu trời!! 

Chàng ơi về thì sang thiếp chơi, 

Có cha có mẹ thiếu gì chuyện tâm,

Tâm sự một mình đầu vui đuôi đứt, 

Chàng giỏi, ta giỏi, khoe khoang được gì!!? 

Tâm sự, nghe cha mẹ bảo mình cưới, nhìn nhau tủm tỉm cười, ưng luôn!!! 

Ai bảo ta les bê đê, giờ cho hú hồn!! 

Đường đời lắm chuyện thường tình, 

Ta nghe tức giận có được chi đâu, 

Thôi thì âm thầm tính sau, 

Mình mà được nước, tiến lên sống đời, 

Mình càng đê tiện đời vui, 

Mình mà tốt số, đời cay đời mình,

Thôi lo chuyện người có được mình, 

Lắm kẻ hiểu chuyện muộn đời tự cam!!! 

Sai một li đi một dặm, 

Xưa bay chúng ta chưa bao giờ sai, 

Con vừa hoàn thành nhiệm vụ, 

Lại tới nhiệm vụ của cha, 

Con là kinh nghiệm, cha là trải nghiệm, 

Kho chúng biết kế hoạch của ta, 

Chúng đã thề sống chết với ma quỷ rồi!!! 

Ta là người, chúng là súc sinh, 

Việt Nam ta tôn vinh lao động, 

Chúng lại lười biếng ăn không, 

Chúng làm việc cực thân, 

Vì muốn cười vào mặt ta, 

Vì chúng đã bán mạng cho quỷ,

Vẫn phải làm, nhưng vì sợ tương lai đau khổ,

Chúng dám bán cả con bán nguyền 

Cha mẹ chúng phó mặc, 

Bán thân nghề bần cùng sướng một giây, 

Khổ cả một đời, 

Chúng làm nhân gian lầm tưởng người tốt là người xấu, 

Chỉ chúng là tốt nhất thôi!!! 

Làm con chúng khen vô độ, 

Chỉ mong đời khen chúng, 

Mà nào kẻ đàn bà giao du, 

Thì làm được nghề gì cho phù hợp nhất ngoài nghề ấy!! 

Giờ chiến tranh nổ ra, 

Chúng chỉ biết ngồi nhìn, 

Miệng thói nịnh bợ y nguyên, 

Bảo ta yên lòng chúng dữ, 

Ta nào yên lòng nổi, 

Nghĩ đến ngày đoàn viên, 

Chúng sa vào địa ngục, 

Con cái ta khôn lớn, 

Được dựng vợ gả chồng, 

Hạnh phúc ta viên mãn!! 

Trở về với vợ ta,

Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh, 

Kẻ nào dám trái lệnh, vua ta đáng mặt vua, 

Trừng trị cho thích đáng, 

Con ta chịu nhiều khổ lụy tình, 

Vợ ta đứng nhìn chồng bị cướp mất,

Tất cả là do ta, vì nhân tình thế thái nhân gian, 

Gia đình ta phải vậy, 

Đứa con gái thơ ngây nay đã lớn, 

Ta yên lòng phần nào, 

Nhìn giặc vui sướng khi mất ta, ta mỉm cười,

Trò chơi bắt đầu rồi!!

Kẻ âm người dương, 

Đã âm thì chẳng nghe, đã dương là phải nói!!! 

Con gái ta chính là ta, 

Con rể ta chính là ta, 

Kẻ ác ấy không hiểu, tưởng gia ta bất hòa, 

Ta muốn cả nhà ta đau đớn, như chiến tranh đã từng, 

Những kẻ từng theo giắc, có chết chỉ nhập vong, 

Vì những kẻ gian ác, nào ta cho kẻ chết sau!! 

Chưa kịp đầu thai kiếp khác, đã chịu tội hành hình ngục tù!! 

Nay ta vẫn nằm ấy, đi ngao du khắp nơi, 

Chẳng đau đớn chi, muốn bay đi đâu chẳng được, 

Ta phải tìm cho ra nhẽ, tội ác các ngươi hành hình, 

Con gái ta thế thân, con rể ta đòi mạng,

Con gái ta bất bình, con rể ta vui sướng, 

Con rể ta theo giặc, con gái ta vẫn theo ta!! 

Vì vậy chúng đã hiểu thấu nhau, 

Còn ta dẫn chúng đi đúng đường!! 

Ta đã từng sung sướng đi khắp nơi kết bạn, 

Họ chào đón ta nhiệt tình, 

Vậy mà giờ đây ta chết, 

Chẳng kẻ nào nhớ ta!! 

Chỉ mong ta chết hẳn, để chúng thế danh ta, 

Làm cha con ta được đâu, 

Con gái ta là ai!!? Ta rõ từ khi đẻ ra cô nàng!! 

Là Bác, hay là người, 

Ta đều được thần linh tối thượng, 

Cho là tiên tri Việt người, 

Kiếp này ta chỉ có cô con gái này, 

Là đi đầu cho ta, 

Xinh đẹp, giỏi giang, và cần mẫn, 

Chưa gì là nàng ta chưa vượt qua, 

Ta làm cha tự hào, kẻ ở rể cũng vấn vương,

Ôi Mị Nương ngày ấy, 

Nay ngàn tuổi vẫn vậy, 

Hiếu cha, và ơn mẹ, 

Sao lại tin giặc, mà không nói với cha một lời, 

Nay nàng được giải bày,

Cho thế gian khỏi ngu ngơ, 

Ta tự hào từ khi sinh nàng ra, 

Nay ta càng tự hào bởi có chàng rể tốt năm xưa trở lại, 

Thuở thì đều theo thế, 

Nhưng tấm lòng son, chưa bao giờ nguội lạnh, 

Gia đình ta trọn bộ, kinh cứu tế tăng thời, 

Kết thúc của cuộn kinh còn dài, 

Nhưng kẻ ác nhất định chết cùng chết tận vì ta!!! 



Này chàng rể vẫn sinh ra từ nước khác, 
Ta từ chối chẳng lành, vì vấn nạn cho dân, 
Ta thử lòng đôi chút, 
Nay thần giao cách cảm cho con, 
Con lại là giác quan thứ sáu của ta, 
Con rể ta truyền tình yêu cho,
Để hiểu hết lời con ta nói, 
Con rể ta chết chung, nay đã là dân ta rồi, 
Ta hài lòng đôi con, 
Tức giận cũng chẳng còn, 
Lạy Phật này Đấng vi tiên, 
Con ta viết sao hay quá, ta đọc mãi không thôi, 
Suy nghĩ cũng nhạy bén từ ấy mà tìm được đôi chút trọn lành, 
Từ nay ta tiên đoán vi dân, 
Ai theo ta được phước, nhưng chỉ được phước nhỏ, 
Nếu đọc hết kinh này, coi như ta cùng mạng, 
Sau này cũng có thể làm cua một nước, 
Tranh giành mấy khi an, 
An lành là an cư lạc nghiệp, 
Trai ta sau này chắc làm vua, 
Dám nhường cho anh chị hay không!!? 
Thôi thì đã gắng công, cho chị ta chọn lựa, 
Cuối cùng cũng chọn theo chồng, 
Ta mỉm cười bảo đúng, quả không sai tí nào!! 
Con ta, ta hiểu ấy mà, 
Chàng rể ngon thế, chơi bùa, ở lành làm chi!! 
Thôi thì đến tuổi khinh khi, 
Cập kê nàng đã nhịp đập con tim, 
Thôi thì cho nàng vi tiên, 
Thay ta vui đã rồi quay về thờ, 
Nàng ta nghe thấy bàn thờ, 
Sợ đâu muốn chết quay về gặp ta, 
À hóa ra lộn chồng, chồng nàng là ta, 
Ta mà đã chọn cãi lời xử tội bất hiếu ngay, 
Thôi thì nói vậy cho qua, dù sao con đã nhiều bề vấn vương, 
Chàng trai ơi hãy hiện tiền, 
Cho con ta biết, chạy ngay về nhà, 
Nàng bảo yêu chàng thiết tha, sao cha mẹ mãi cấm ra cấm vào, 
Xin lỗi chàng nhiều lần chào, 
Mà vẫn không biết ai vào ai ra, 
Thôi giờ đã ra, vào lại không khó, cưới ngay kẻo lại hờn cập kê!!! 
Lôgic nay đã phân minh, 
Ta hôn chàng cái, chàng bảo đã chờ từ lâu, 
Công chúa nàng khó chiều đâu, 
Mà ta ngu quá, chứ ngỡ hun nhiều rồi chán ngay!!! 
Nàng thì chưa biết chưa hay!?, 
Ta đã xuất binh, kẻ nào dám ngán chân!! 
Thứ chơi nghiện ngập thân mình, 
Ngỡ là nàng đã lao mình thiêu thân, 
Ai ngờ nàng quá quang minh, 
Né xa một bước, ta liền đến ngay, 
Nhìn là biết khó hạnh phúc mà, 
Bên cạnh ta lâu nàng thấy mình sao!!? 
Hóa ra kẻ ấy lợi dụng chàng sao!?, 
Lấy chàng hù dọa, cho ta ngấm ngầm, 
Ta biết chàng chẳng một mình, 
Có gia đình ủng hộ, ta nào đi luôn, 
Chàng cười hiền hậu, kẻ cười hám danh, 
Ta đây bán danh phận đổi đời, 
Kẻ nào dám ngán bước có chàng đá cho, 
Ngựa đá, khác ngựa dã chiến, 
Cái nào cũng chết ngoài sa trường, 
Ta lòng này đã đường đường, 
Chính chính là dành cho chàng thôi!! 
Nay ta xinh đẹp đủ mười, sao lại không nhanh lại kẻo ngay hết thời, 
Chàng nói như đùa đủ mười, 
Chưa mà đủ số chết mà còn đâu!! 
Chàng cười đùa nàng được đâu, 
Đùa cho kẻ ấy phận danh nát mười nát thân!!! 
Từ nay con nít con dân, ta quản đủ bộ hôn nhau chán phèo!! 
Ta hun cho đã con rồi, hun nhau lại chắc cười vì ghê, 
Còn trẻ mà khoái mân mê, là nát não bộ thấy ghê con người, 
Thôi thì quên hết độ đời, ta về quê mẹ ruột thương chín chiều!!! 
Em thương cho trọn đủ người còn anh tam nát tổn thương ghê lòng, 
Thôi đền đủ, đâu còn duyên, 
Nợ nhau cho đủ, ôm nhau thủ thỉ đủ điều biết bao!!! 
Em không thương mới đi làm liều, 
Giờ không liều nữa, chỉ liều mình anh thất gia!!! 
Yêu anh vì mẹ vì cha, thế thì trời mới thương ta điều lành, 
Bất hiếu mà đòi đời hành, 
Sợ lỡ thì lắm lắm, biết về đường nao!!? 

Anh tạo không gian riêng mình, 
Em học theo, ai cần ai chi!? 
Kẻ ngoài thấy lợi ta không làm, 
Ai ngờ ta sao kẻ ấy lại ngồi nghe kinh,
Sợ được người không dám làm điều thiện, 
Nay ai ép hại người thành tâm!!! 
Thế giới ta bà chuyển kiếp, 
Kẻ ấy tham lam đành thấy như mù, 
Ta cho nghe pháp hiểu được theo ta!!! 
Chúng hỏi sao thấy ta may mắn, 
Có phải may mắn của chúng cho hay không!? 
Ta cười sống vì tiền sợ ai cướp thôi, 
Nay canh ta làm thiện, thời gian đâu cho mình, 
Mà đòi tạo phước gặp may!!! 
Phương pháp kiếm tiền thì nhiều, 
Sao cứ há miệng chờ sung, 
Thế giới chúng ta tạo có bấy nhiêu thôi, 
Chờ thời xuống địa ngục chúng đi!! 
Thiết Vi cũng gọi a tỳ, 
Nhận tội hay không nhận tội như nhau, 
Tội đã thành hình, 
Có chối cũng như không!!! 
Sau khi đủ tội rồi được tha, nhưng cũng chỉ một lần, 
Ma tha quỷ bắt rất nhiều, con người được mấy mươi, 
Kẻ nào không biết tội, đau đớn tự chuốc vạ thôi!!! 
Thôi thế giới ta đẹp rồi, không cần các ngươi phục tùng, 
Kẻ đàn bà họ Hứa với đàn ông họ Sở, 
Bạn gần chẳng biết sợ, cứ đâm đầu vào xui xẻo, 
Vậy mà cứ đổ thừa ta, ta cười cho qua, 
Ta không chọn may mắn, nên chẳng dính vào, 
Những kẻ ấy ức chế, khai thật cả ra, ta hỏi gì cũng nhận hết, 
Vậy thì không phạt cũng uổng cái thân ta sinh ra như mù!!! 
Viết xong không đọc lại, 
Như có học mà chẳng có hành, 
Như Phật dạy chẳng ai biết mà học, 
Như thầy không dạy, dùng danh tiếng để mà nghỉ ngơi, 
Dạy được một học trò giỏi, hơn mười kẻ ngu hùa ăn hám danh hám lợi đòi học!!! 
Mỗi người có phương pháp học riêng, 
Như hại người là hại mình, 
Điều hay lẽ phải khó đưa vào đầu kẻ lười!!! 
Kẻ nào thấy ta xấu xa, phải tránh ngay đâu cần nói, 
Vậy mà cứ nhất nhất đòi lợi danh từ ta, 
Rồi mới chịu rời đi, 
Đối diện những kẻ ấy ta phải làm sao bây giờ!!? 
Thôi thì cho kẻ ấy tự tạo ra tự dùng, 
Cứ hám của người, là người hư thân, 
Chúng cười phá lên chê cười, 
Là biết ngay tính cách, ta mỉm cười đợi chúng học theo, 
Bởi có cái xấu nào không dễ học, 
Rồi ta về lại chính mình!!! 
Những kẻ không có ý chí, ta can thiệp ích gì, 
Cứ cho chúng vui mừng mà về chốn dung thân!!! 
Cha mẹ không dạy nổi, 
Ta dạy có ích gì, 
Sung sướng muốn hưởng trọn, 
Trả lễ chẳng xá gì, 
Thói hư tật xấu ai dám nhận, 
Thôi thích có lỗi vui với đời, 
Để xem còn răng ăn cháo hay không!!? 
Làm thầy cô như cha mẹ, 
Con hư cũng bởi lũ này,
Ta tìm các ngươi đã lâu, 
Nay được gặp trá hình, 
Nào có thoát nổi nghề đời ấy đâu, 
Cười ta chẳng biết sung sướng là gì, 
Ta cười lại, ta biết hơn những gì ngươi tưởng nữa cơ!!! 
Ngươi dại lắm loại đàn bà thích lo chuyện đàn ông, 
Hứa không làm được lấy thân thế đèn!!! 
Thế trước bóng đèn là thề độc, 
Mẹ người không dạy ngươi sao!!? 
Bây giờ ả không được ai tin, 
Lòng nậm hực mà mồm vẫn cười, 
Đem con người ta cúng để ăn tiền, 
Loại đàn bà ấy sống vậy đấy, nhớ nghề nào bỏ xác ngoài đồng cũng cam!!!
Những loại đàn ông bị ả hút hết lòng tham, 
Nay trở lại nhân gian bắt hình, 
Nhầm ta, nói càn nói linh, 
Nay ta trả lại đúng hình cho ngươi, 
Loại đàn bà mặt mũi đen thui, 
Lờ đờ mệt mỏi vì hút lầm của ta!!! 
Không thoa son chét phấn nhìn không ra, 
Trắng trẻo đẹp đẽ cũng không thể nhầm bên trong!!! 
Mê trai, tướng đứng hai hàng, 
Mồm thì luyến thoắng mình mà tốt ghê!! 
Trai làng nhìn chán nhìn chê, 
Nhìn ra loại gái không mê đường nào, 
Sao cứ bị ả hút vào, nhìn người tốt cớ mà sao sao!!? 
Thôi nay ta bảo trâu này, trâu mà chăm chỉ trâu cày với ta, 
Được mùa lúa tốt hoạch ta, ta cho nắm lúa trâu vui trâu mừng, 
Làm việc chớ đừng lung tung, nhờ cha nhờ mẹ, ra nàng dâu ngoan!!! 
Kẻ nào nói mà không làm, 
Suốt ngày vòi vĩnh, nói vẫn nói vơ, 
Nào vợ anh chẳng tốt bằng em, 
Em yêu anh nhất chẳng ma nào bằng, 
Cuối cùng đợi có ba năm, 
Chạy sang thằng khác, nhanh hơn nhận quà, 
Ả bảo chẳng yêu gì chả, ả chỉ chung thủy với người ả yêu, 
Hóa ra ả chỉ yêu tiền, mà mồm cứ hay phiền người ta, 
Giờ đây thân chẳng thiết tha gì mẹ cha, bỏ thân ngoài ruộng chết cha chú mèo!! 
Ai bảo ả bất kính người trên, 
Nay muốn gì được đó, muốn mất của đau chết thì càng được luôn, 
Chứ còn sống đời như tiên, ả từng có được có mà quý đâu!!! 
Con quý, con báu người ta, nó coi rẻ rách, 
Chỉ con mình đòi của cho nhanh mà giết cha ta, giả bộ nói yêu giờ lộ rồi!!! 
Ai ngờ ông trời công tâm, bao nhiêu thống khổ giờ con nó cầm cho chung!!! 
Người sống không sợ sợ người chết đi, 
Ai ngờ miệng lầm miệng lốn, khai gian kiếm tầm, 
Nay vì tiền ở lại, cũng vì tiền mà ngục tối phải giam, 
Từ nay mơ đẹp như tiền, bên trong rẻ rách khác gì mừng ta!!! 



Sống thần nơi xứ Nhật, 
Đứa trẻ may mắn được giữ lại và không còn gia đình nữa!! 
Đứa trẻ nhìn người cùng khổ, 
Nhường miếng bánh của mình, 
Nỗi đau mất gia đình bé chưa hiểu gì, 
Nhưng lòng nhân ái để gặp lại họ, không ai dám như trẻ thơ!!! 
Như cái răng tóc là góc con người, 
Chỗ nào lông tóc phải chăm sóc, ăn uống cho phù hợp, 
Bản thân là cá thể của xã hội, nhưng cùng là con một gia đình, 
Vậy nên đáng quý nhất là có mặt trên thế giới này!! 
Hãy yêu thương như một đứa, 
Hãy ăn uống thong thả, 
Và năng động tạo năng lượng phù hợp cho cơ địa cha mẹ ban cho bạn nhé!!! 

BÉ CON BẠN RA ĐỜI
Nhất Châu Dương Bỉ Ngạn Như Ngọc!!! 
Con sẽ là bé Rồng ngoan ngoãn như anh Hùng em cô vậy!!! 
(st hình) 



Eary Ly.