Tuesday, December 14, 2021

SỬA CHỮA, PHÒNG BỊ, DUY TRÌ!!!

 Xem lại chính mình, 

Làm không lưu lại lấy gì mà xem, 

Trí nhớ có giới hạn, 

Chuyện gì cũng muốn, nhớ luôn phần thiên hạ, 

Bộ não quá tải, không khùng cũng điên, 

Lòng người dễ đoán biết, biết rồi nên quên đi, 

Như vai diễn để đời, 

Diễn xong đóng máy, ai đời nhớ dùm phim đâu, 

Công chiếu, người xem nhớ dùm, phim hay coi mãi thấy đời xứng sao!!? 

Người coi thấy tham sân si, tức giận kẻ trên phim đó, mà thấy đời chẳng ham giống dùm, 

Bởi thế đang diễn vai hiền, được thương gần chết, cớ sao đổi mạng chuyển vai, sai đời!!! 

Bởi thế lắm kẻ ngớ ngẩn, đòi vai nào cũng hợp, giỏi vậy ai bằng tránh đời không ganh, 

Ghen tuông là thói đàn bà, thích thay đổi là đời đàn ông 

Bởi hai thứ ấy khác nhau, ráp lại làm một, hết thay hết đổi mà không chán đời, 

Biến đàn ông thành thứ của mình, biến đàn bà làm công chúa giữ mình vì Cha, 

Cho nên trong ngoài gần xa, đang thương hóa ghét vì kẻ điên ham của lạ mà tẩu hỏa nhập ma, 

Gương mặt khó ai giống ai, nhưng giống mà đời khác, nhìn mặt khó đoán con người, 

Nay kẻ ấy diễn lừa người quá giỏi rồi, còn nhờ chi ta nữa, mà đánh đổi luôn cái thân nửa mùa!!! 

Không biết biết ta từ thuở nào, biết chọn mặt gửi vàng đấy, nhưng không thể là gà đẻ trứng vàng nữa rồi, 

Nay gắn mác kẻ lừa đảo thôi, 

Ai đàng hoàng gần cũng sợ hãi, chỉ còn kẻ xấu xí lừa chung thích mê, 

Có danh, có tiếng, có người nghe đồn đã lâu, thử một lần cho biết cho vui,

Nếu là đàn bà linh hoạt đã vui, ai ngờ là kẻ nửa ông nửa bà, 

Nhìn ảnh hot girl streamer đẹp ghê, muốn xem ngoài đời chắc chết mê thế nào!!? 

Cho tiền chẳng đáng bao nhiêu, xem anh trên ảnh em cũng mê vài phần, 

Ai ngờ kẻ cắp gặp hàng ăn cướp, cùng chung một rọ, trao tiền đổi ngươi (mắt)!!! 

Các thánh kiếm tiền nhiều không, khoe thì nhiều đấy, nhưng ăn hết mau ngay rồi mà ngựa quen đường cũ mà!!! 

Trên đời dùng tiền đổi tiên, cớ sao dùng tiền để thăm chốn tà, 

Tưởng đâu mà hàng lân la, gặp ngay kẻ cướp mà nghĩ mừng thầm giàu sang tương phùng tương lai,

Yêu nhau say đắm mặc ai, ai ngờ sở khanh gặp trúng thúy vân kiếp nào!!! 

Chị hai kiếp nào tích phước đủ rồi, anh công tử bột cũng vẫn hàng đại gia, 

Ai ai cũng thiết tha, cớ sao không lấy truyền chăm đi nào, 

Truyền thái y nàng bước vào, đại gia vẫn nghi ngờ, ta nam sao nữ lại vào nơi đây muốn gì!!? , 

Hóa ra lắm tiền thế nào, vẫn chưa chọn được ai yêu thầm, 

Nàng đây tỏ vẻ ân cần, chàng lại chẳng thích ngáp gần ngáp xa, 

Cô là do cha mẹ chọn cho ta chẳng chọn, ta đã có người xiêm y,

Đừng cặm cụi làm chi, ta đây không thích thì ai dám vào!!?

Nàng vẫn im lặng bước vào, ân cần chăm sóc, từ đầu đến răng, 

Bước ra nam nữ bất thân, chàng ta vẫn nghĩ vào đây làm gì, hàng gái chàng nghĩ đầy đường, 

Ta đây đã thuộc hàng thái y kia mà, 

Bản thân đau đớn thiết tha, chẳng cần ai chăm sóc vì muốn tự tử đây mà!! 

Nhiệm vụ ta chỉ có vậy, bởi chàng cũng đã từng cứu ta,

Cô gái mà chàng lân la, nay vì lũ bạn chó mèo nó tha đi rồi, 

Chàng đau lòng khôn nguôi, cả ta mà vẫn không nhận ra là thế nào!!? 

Thôi thì chẳng leo rào mà vào, nhà chàng uy hiếp ta chẳng trái lời mẹ cha, 

Thân ta nay chẳng còn Cha, vì quý vì mến, vị tha đến đây thăm chàng, 

Lòng ta chọn cách bình thản, nhân gian này ta đâu ngại ai, 

Khó khăn mới tới phũ phàng, chàng không chịu nổi, sao bảo bảo vệ ta cả đời!!! 

Thân ta đau khổ hết cỡ rồi, đổi lại tiếng cười mẹ cha được nhờ, chàng mong vậy hay mong chán Đời vì yêu!!! 

Lòng ta cay đắng ai dạy chàng ra ngô ra khoai, nghèo nạn, tài sinh tật vậy nè, 

Chọn cách làm cật lực để cho kẻ không xứng đáng, 

Chẳng bằng cho một người biết ơn!! 

Khóc lóc ta chẳng cần chàng màng, miệng chàng cười đấy mà quay mặt một mình lại khóc đấy thôi, 

Chàng bảo kẻ ngang hàng mới chiến được với chàng là ta, 

Mà chàng lại công bằng với những kẻ hại ta mất rồi, chàng chiến đấu với ai nữa mà không buông mình lệ rơi!!! 

Ta đây có khóc có cười, có thích có ghét phân minh rõ mười,

Vậy mà chàng tin kẻ Đời, khiến ta chua xót cho thân xác mình, 

Ta đẹp chàng muốn ta xấu, 

Ta ngoan chàng muốn ta hư, 

Ta tốt chàng muốn ta đê tiện, 

Ta học chàng bảo học làm gì cho tốn công, 

Để dễ bề quản thúc, những kẻ công bằng kia, 

Kẻ xứng với chàng khó quá ta chẳng ham của gì!!! 

Nay chàng không nhận ra nếu ta không phải kẻ ấy, gia đình chàng chính là người cản ta trước đầu tiên mà thôi!!! 

Chàng là người hiếu thảo sao vẫn không muốn hiểu lòng ta, 

Cha mẹ không ưng, ta ưng ích gì!!! 

Rồi ta tốt họ cũng không ưng, 

Ta ngoan họ cũng không ưng, 

Ta cười họ cũng ngoảnh mặt làm ngơ, 

Chỉ vì họ có bằng chứng khiến ta ngậm lời, 

Chàng thấy ta đúng như lời Người, bỏ ta không một lời từ li, 

Ta có lòng tự trọng nay chẳng ai quan ngại, 

Ta sống lương thiện hiền lành, cuối cùng cũng là cho ta mà thôi!!! 

Buông tay thì dễ, quay lại thì kham!!! 

Bởi vậy hóa ra cái đẹp trên đời, dễ mà xui khiến cái gì cũng xuôi, 

Nhưng ai giữ được đẹp cả đời, người đời cũng thắc mắc, cũng muốn chia đôi của mình vì mình tốt sao!!!? 

Vậy nên cha mẹ đã không ưng, đừng nói lắm phí lời, 

Cứ tiếp tục mà làm việc mình thôi!!!

Trời không phó đời của người hiền lương!!! 

Kiếp trước ta đau buồn thiết tha, nay chàng giúp buồn xíu, mà la làng rồi!!! 

Giờ đây cha mẹ chàng nhờ ta, đừng làm hại con họ nữa mà, 

Ai ngờ kẻ ác đã phát hiện ra, có trốn chui trốn nhủi, kẻ đó cũng kiếm ra hại mình!!! 

Cha mẹ chàng có phân minh, cũng không hiểu vì sao gia đình mình cứ tàn lụi đi, 

Cũng bởi chàng đã hiểu mục đích của chúng rồi, nay ta cứ lầm lũi bên nhau mà chúng vẫn vừa lòng cả đôi đang tự hại lẫn nhau!!! 

Nói ngược mà chàng hiểu ra, 

Hóa ra dễ sống hơn là tốt thay!!!

Tuy chàng tỏ vẻ hận ta, 

Nhưng lòng chàng lại bên ta rõ rồi!!! 

Dù sao ta còn ngàn đời, ta còn chưa chết sao chàng chết đây!!!? 

Hiểu nhau ân ái một đời, 

Cớ sao còn mấy ngày mà tham của trời bản năng,

Thương nhau bàn bạc kĩ càng, 

Bước vào sẽ thấy kẻ gian là ai dễ tìm, 

Cứ để chúng cười nói liên miên, 

Ta đây cũng kiếm đường nào mà vui cho mình, 

Kẻ nào mà sống linh tinh, nhân quả phũ lắm, không tha kẻ nào bất nhân, 

Trời là không khí, nước non, 

Mẹ THIÊN NHIÊN đẹp lắm đời ta cùng khám phá nào, 

Trước đây kết bạn mặc giao, ai cũng là bạn không chê bạn nào, 

Nay gặp ta bạn thuở nào, bạn gì giỏi lắm, không bằng YÊU NHAU THẬT LÒNG!!! 




AI CHÀNG GIỚI THIỆU CŨNG BỊ CHÊ, 

BỞI CHA MẸ ĐÃ CÓ NGƯỜI CHÀNG THÍCH CHO CHÀNG, 

TƯỞNG ĐÂU ĐỨA CON BẤT NGỜ, AI NGỜ LÀ HẠI CẢ HAI, 

CHÀNG CAY ĐẮNG, ĐỜI TA ĐẮNG THEO, 

BỞI CHÀNG PHẢI QUẢN TỐT BẠN CỦA MÌNH, 

ĐAU XÓT HẬN CHA MẸ HẬN MÌNH, 

GẶP TA CHA MẸ BẢO CON TỪNG CHÊ MÀ, 

HAI ĐỨA TÍNH SAO TỰ MÌNH, 

CHA MẸ KHÔNG QUẢN ĐỂ LẦN XEM SAO, 

CON GÁI NGƯỜI TA NUÔI KHÓ SAO!!? 

DỄ ĐÂU MÀ CHO MÀY CUA CHƠI, 

LẦN NÀY BA MẸ HỐI THÚC XUI, 

CỨ MÀ KHÔNG CHỊU LÀ DO CHƯA CẦN, 

NHƯNG NHÌN TỤI MÀY TỪ GẠO CŨNG NHỪ THÀNH CƠM HAY THÀNH CHÁO LÀ DO VỢ CHỒNG LÀM ĂN, 

GÁI THEO ĐẦY BẢO CHỜ CHÔNG, 

TA ĐÂY ĐÃ CẮM CHẾT MÊ THẰNG MÈO!!! 

MÊ CHA GIỎI GIANG, EM GIỐNG Y, 

YÊU NHAU MÀ LẮM THÌ KHÔNG NÊN QUÁ YÊU DÂN TÌNH, 

LÒNG TỰ DO KẾT BẠN CÓ THỜI VUI, 

VUI GÌ CHO LẮM KHÔNG RƯỚC NHAU VỀ CHA MẸ CÙNG YÊU!!! 





Kẻ mà đòi chàng cưới, là đòi sang tên của cải thôi, 

Chàng khoe nghèo chẳng ai quan tâm, chứ cứ thấy mình giàu là trông kẻ nào đến cũng thủy chung chẳng thay lòng, 

Chàng chạy về đòi mẹ cha như con nít đòi quà mẹ cha chứ dám đòi ai, mẹ cha chẳng cho vì biết kẻ đó muốn gì rồi mà, 

Chàng buồn, chẳng biết sao mà hầu cho vừa lòng ả, nhưng vậy lại hay, 

Khó khăn vất vả vợ chồng do đâu mà có!!?, 

Là không cần cha mẹ, chỉ cần chút vốn làm ăn, mà tốt nhất không mượn kẻ ngoài mang ơn là mất lòng với mẹ cha, 

Ả gặp kẻ tặng quà vẻ ngoài mừng rơn, nhận xong ngoảnh mặt le lưỡi, thằng khác lại ngon hơn mà ả còn chẳng thèm!!! Nghĩ sao, 

Chàng đây lòng buồn phiền chẳng nghĩ có bị bùa gì hay không!!? 

Lúc tỉnh lại bực ngang, sao lại ngu ngốc tin kẻ san tham làm gì mà khổ vợ con!!! 

Dù vậy cứ gặp lịch sự mở lời là bị dính bùa. 

Đàn bà ghê gớm ấy chỉ nhìn vào gia tài mà yêu ấy mà!!! Ráng mà tránh, một lần là mất cả đôi, ba, bốn rồi cả đời, bùa nói thôi!!! 

Một mũi tên trúng ngàn mục đích dương đông kích tây mà, có một chiêu cả gia đình ta đều biết rồi, những ả tham à!!! 




VIỆC BÌNH THƯỜNG NHƯNG KHÔNG BÌNH THƯỜNG, 

BỆNH MÀ KHÔNG BIẾT BỆNH KHÓ CHỮA, 

BỆNH MÀ HỢP TÁC PHẢI GẶP LƯƠNG Y, 

NAY TA HIỂU BỆNH CHUNG, MỖI NGƯỜI MỘT BƯỚC, KẺ GIAN KHÓC THẦM!!! 

Bởi chàng nguyện vì ta nên khó lầm, 

Yêu thì còn có gì để nói với kẻ xảo trá yêu!!! 

ĐỜI Cha đã thoát khỏi kẻ ấy rồi, ta đây nhắc KHÉO cho Chàng đỡ sai lần nào vì TA!!! 

THIÊN HẠ HIỂU NÓI CHUYỆN CHÂM BIẾM, 

THIÊN HẠ KHEN CHÍNH LÀ CHÊ, CHỨ CHÊ LẠI KHÔNG THỂ LÀ KHEN, 

CHÀNG TA HIỂU NHAU, THIÊN HẠ LÁNH DẦN, GIA ĐÌNH ĐẾN MỚI HAY!!! 



Trách lầm chẳng chịu có lỗi, 

Xin lỗi rồi lại trách lầm, 

Nhắc khéo để tự biết lỗi mà sửa, 

Nhắc thẳng có mà lên tiên vẫn chưa xin lỗi một lời!!! 



Gửi chàng,  HOA MỘC LAN!!! Như xe đã hỏng cần bảo trì như mới của riêng Chàng!!! 

No comments:

Post a Comment

Cám ơn nhận xét của bạn<3